Kiếp người vần vũ mây trôi
Ngoảnh đi ngoảnh lại nửa đời đã qua
Đỉnh cao danh vọng nở hoa
Cũng theo năm tháng nhạt nhoà khói sương.
Nắng chiều níu bóng tà dương
Hoa tàn níu chút sắc hương cuối mùa.
Ngày cuối níu phút giao thừa
Biệt ly cố níu ngày xưa ấm nồng.
Cõi đời thật giả hư không
An yên trốn chạy giữa dòng bon chen
Con người trốn chạy kiếp hèn
Mà sao duyên nợ bao phen rã rời.
Nửa cuối sẽ sống thảnh thơi
Sẽ gieo tâm thiện gặt đời an yên
Sẽ buông bỏ hết muộn phiền
Sẽ luôn trân quý và yêu thương mình.
Kiếp người cũng có bình mình
Cũng có trưa nắng… lung linh chiều tà
Chỉ cần ta được là ta
Xế chiều tâm vẫn nở hoa cho đời.